Kể về một lần em trót xem nhật ký

  -  

Ngữ văn lớp 9 - bài viết số 3 đề 1: kể về một đợt em trót coi nhật kí của bạn. Sau đây, saboten.vn gởi đến cho bạn đọc những bài văn mẫu mã hay nhất, mời các bạn cùng tham khảo.


Bài chủng loại 1:Kể về một lượt em trót coi nhật kí của chúng ta - bạn Tâm

Dàn ý

1. Mở bài:

Mỗi người đều phải sở hữu những kín riêng mà không người nào được xâm phạmTôi cảm xúc xấu hổ bởi vì đã một lượt trót coi nhật kí của Tâm

2. Thân bài:

Giới thiệu bạn bạn tôi đã trót coi nhật kí: các bạn Tâm, bạn làm việc cùng lớp, đùa với nhau từ bỏ bé, ngồi cạnh nhau...Kể lại lần trót coi nhật kí của Tâm: do tò mò, hôm đó đau bụng, tôi không ra sân bạn bè dục ....Tôi run run nhìn ra cửa sổ xem gồm ai ko rồi mở ra, lật từng trang, từng trang... Như 1 người nạp năng lượng trộmDù Tâm phân vân nhưng tôi sẽ rất hối hận sau khoản thời gian mới chỉ lật dở nhật kí của công ty ấy.Mỗi lần lưu giữ lại hành động đó tôi lại thấy bản thân mình ko tốt.

Bạn đang xem: Kể về một lần em trót xem nhật ký

3. Kết luận:

Rút ra được bài học kinh nghiệm cho phiên bản thân mìnhLuôn tôn kính và đảm bảo quyền riêng tứ của fan khác.

Bài làm

Mỗi người đều có những kín đáo riêng mà không người nào được xâm phạm, kia là lời nói mà tôi luôn luôn tự nhủ mỗi khi máu hiếu kỳ nổi lên trong tín đồ tôi cũng là bài học kinh nghiệm nhớ đời làm tôi suýt đánh mất tình bạn vì trót hiếu kỳ xem trộm nhật cam kết của bạn. Trong phòng kí ức của tôi, chắc chắn tôi sẽ quên đi những thứ, dẫu vậy tôi sẽ không lúc nào quên được một lần tôi trót coi nhật kí của Tâm. Trung tâm là cô bạn thân của tôi từ bỏ hồi còn bé nên tôi cực kỳ hiểu tính Tâm. Vừa dễ dàng mến vừa khoan dung, khoan dung lại còn hết sức được lòng các bạn trong lớp.

Tâm là cô bạn bè nhất của tớ từ hồi còn nhỏ xíu xíu nên tôi đọc thương cực kỳ rõ. Trung ương vừa dễ nhìn vừa dễ mến, lại khôn xiết được lòng các bạn trong lớp. Tôi và tâm học chung lớp, ngồi cùng bàn, đến lớp cùng nhau, tất cả việc gì cũng cùng nhau làm. Chúng ta trong lớp vẫn bảo công ty chúng tôi là cặp đôi cùng tiến. đều thứ cứ trôi qua bình lặng, cửa hàng chúng tôi hằng ngày đến trường, vui chơi, học tập. Hồ hết lúc thư thả đạp xe pháo qua nhà nhau chơi, đôi lúc còn rủ nhau hái trộm xoài của bác bỏ hàng xóm. Có không ít điều khiến cho tôi ghi nhớ lại cùng mỉm cười vị nó thật tuyệt. Mặc dù chỉ nhất một lần ấy, một lần khiến tôi đỏ mặt, xấu hổ và băn khoăn phải che mặt đi đâu. Đó là vào đầu xuân năm mới lớp 6, cũng đã 2 năm trôi qua nhưng hành vi không nên ấy của tôi vẫn còn đọng lại vào kí ức. Tâm có quyển sổ nhật kí xinh xắn, màu sắc hồng phấn vô cùng ấn tượng. Công ty chúng tôi đều biết ai ai cũng có sổ nhật kí nhưng không có ai được phép coi nhật kí của nhau. Mặc dù là đồng bọn thì cũng không được xem. Bởi ai cũng có nhiều chuyện riêng rẽ tư, chuyện không nhắc ra được cùng các bạn bè, cùng nhật kí đó là người chúng ta tâm tình của bạn dạng thân. Vậy nhưng hôm kia em đã không kiềm chế được sự hiếu kỳ của phiên bản thân mình, trót coi trộm nhật kí của Tâm. Hôm đó vào huyết thể dục, tôi bị đau bụng nên không ra sân tập. 1 mình ngồi trong phòng ko biết làm cái gi nên tôi đã không cưỡng lại sự tò mò của bạn dạng thân mình. Tôi thấy cuốn nhật kí của trọng điểm đặt ngay lập tức trên bàn, tôi cũng ko định xem nhật kí của công ty ấy nhưng không hiểu sao tôi lại thao tác đáng trách như vậy. Tôi run run chú ý ra cửa sổ xem gồm ai ko rồi mở ra, lật từng trang, từng trang mang đến nỗi không dám đọc, chỉ lật như thế thôi. Hành vi đó của mình như một kẻ trộm sợ tín đồ khác phát hiện được. Nhưng lại mà cũng giống thôi, tôi không không giống gì một kẻ trộm đang xem trộm lưu ý đến của fan khác nhưng mà không được đến phép. Tuy vậy tôi không đọc được gì, tuy vậy tôi đã và đang cảm thấy phiên bản thân mình cấm kị những việc như vậy này. Tôi sẽ rất hối hận sau khoản thời gian mới chỉ lật dở nhật kí của Tâm. Có lẽ rằng Tâm giả dụ biết điều này cậu ấy sẽ rất buồn và thất vọng về tôi lắm. Có một lần duy nhất từ thời điểm năm lớp 6, việc xem trộm nhật kí của một người bạn thân mà mang đến đến bây giờ tôi không đủ can đảm lặp lại bài toán đó thêm lần nào nữa. Vày rằng các lần nhớ lại hành động đó tôi lại thấy bản thân mình không tốt. Trường hợp cứ xem trộm nhật kí của tín đồ khác chẳng khác gì tôi là một kẻ cắp, nhưng kẻ cắp thì là fan xấu và không được ai thương yêu nữa.

Và cũng từ bỏ lần kia tôi đang rút ra được bài học cho bạn dạng thân mình. Gồm có chuyện không nên biết sẽ tốt hơn, tò mò và hiếu kỳ quá cũng không phải là điều tốt. Gần như gì là riêng tư của tín đồ khác, họ không muốn tâm sự với mình thì chắc chắn là đó là điều mà họ muốn giữ sinh hoạt trong lòng.

Bài mẫu 2:Kể về một đợt em trót xem nhật kí của người sử dụng - các bạn Lan

Dàn ý

1. Mở bài:

Cuộc đời ta người nào cũng đã từng mắc sai lầm, tuy thế điều còn lại cho chúng ta lại là những kinh nghiệm tay nghề quý giá.Với tôi, bài học kinh nghiệm đắt giá bán nhất nhưng tôi luôn luôn nhớ mãi là lần trót coi nhật kí của Lan

2. Thân bài:

Giới thiệu về Lan: là một cô gái vui vẻ, tuyệt cười, hài hước, chân thật...Nêu hoàn cảnh diễn ra câu chuyện: nắng và nóng oi ả, ve kêu râm ran, các bạn học sinh chơi quanh đó sân...Vô tình tôi bắt gặp quyển nhật kí của Lan, cho dù biết sẽ là xấu nhưng bởi vì tò mò kéo ra đọcTôi phát âm được rất nhiều dòng nhật kí của Lan và biết mái ấm gia đình bạn ấy cạnh tranh khăn, Lan phải gành gồng nhiều áp lực đè nén trên vai...Trống vào học, tôi vội đựng quyển sổ lại nơi cũ và phần đa chuyện Lan đều không còn hay biết.Mấy ngày sau, tôi cảm thấy hổ thẹn, tôi đem hết anh dũng để hẹn chạm mặt Lan và xin lỗi Lan về hành vi của mình.Lan mỉm cười cùng tha thứ mang lại tôi

3. Kết bài:

Đó là một trong những kỉ niệm xứng đáng nhớ trong suốt đời cấp 2 của tôiRút ra bài học kinh nghiệm cho mình

Bài làm

Có người đã từng có lần cho rằng: “Nếu bạn đóng cửa với gần như sai lầm, chân lí cũng trở nên bạn mang lại đứng ở kế bên cửa.” Đúng như vậy, cuộc sống ta người nào cũng đã từng mắc sai lầm, tuy vậy điều còn lại cho chúng ta lại là những tay nghề quý giá. Tôi cũng đã có lần như thế, đã có lần vì hiếu kỳ mà trót coi trộm nhật kí của bạn. Câu chuyện ấy cho đến bây giờ vẫn đau đáu trong trái tim tôi, tuy thế đồng thời cũng đã để lại cho tôi bài học đắt giá.

Đó là một ngày hết năm lớp 8, khi loại nắng oi ả và tiếng ve sầu râm ran bên trên từng bụi cây đã gọi ngày hè của shop chúng tôi trở lại. Giờ đồng hồ ra chơi, mấy đứa bạn tôi đứa ríu rít chạy ra sảnh trường đùa ô ăn quan, đứa túm năm tụm bảy truyện trò cười vang cả một góc trời. Tôi lơ đễnh ngồi một chỗ, ngắm nhìn và thưởng thức cái nắng rubi ươm sẽ chảy trên từng ngọn cây, len qua từng kẽ lá, lòng bỗng nhiên cảm thấy thích thú vì một kì nghỉ hè đã sắp cận kề. Tự dưng con mắt tôi liếc qua chỗ ngồi của Lan – đứa bạn bàn trên đã chạy ra phía bên ngoài sân dancing dây cùng chúng bạn lúc nào. Lan là một cô nàng vui vẻ, giỏi cười, thời gian nào cũng có thể đem lại cho người khác thú vui vì tính cách hài hước và chân thật. Anh em rất quý Lan và có lẽ rằng trong lòng ai cũng ao ước bạn dạng thân mình rất có thể luôn thú vui như bạn ấy. Ô kìa,… hình như… trong chống bàn các bạn ấy gồm cái gi đẹp thế nhỉ? Tôi núm rướn mình để ngắm nhìn và thưởng thức cái vật nhỏ dại xinh đang che ló trong phòng bàn Lan. Một quyển sổ nhỏ!

Tôi ngồi yên mà trong tâm địa chẳn thể như thế nào xóa đi xúc cảm tò mò. Quyển sổ ấy ghi gì nhỉ? Đấy có phải quyển sổ tay toán học mà Lan thường nói giỏi không? Tôi ra khỏi chỗ, nhìn xung quanh. Vào lớp chỉ gồm mình tôi, giả dụ tôi mang quyển sổ ấy ra cũng chẳng ai biết. Mà Lan lại đang ở ngoài… cái tình hiếu kỳ của tôi lại nổi lên, nhưng nếu coi trộm quyển sổ của fan khác như thế là vô cùng xấu… Tôi mông lung trong những suy nghĩ, mẫu quyển sổ bé dại xinh cơ cứ như sẽ trêu tức tôi. Cuối cùng, tôi đứng hẳn dậy, với mang quyển sổ ấy và lộ diện đọc. Không, đó không phải là sổ tay toán học, chính là nhật kí của Lan! những giọt mồ hôi tôi ban đầu túa ra đầy mặt. Tôi sững sờ trước rất nhiều dòng chữ của Lan. Hóa ra công ty Lan lại nghèo và trở ngại đến thế. Hóa ra đằng sau gương mặt hay tươi cười kia lại là các lo toan cơm trắng áo của một bạn chị cả khi phụ huynh luôn bé đau, em thì còn nhỏ tuổi dại. Hóa ra mấy đứa công ty chúng tôi chỉ chú ý thấy vẻ ngoài vui vẻ của Lan mà lần chần rằng chúng ta ấy đã đề xuất gồng gánh nhiều áp lực đè nén trên vai ấy nỗ lực nào…

“Tùng…tùng…tùng”. Hồi trống báo giờ đồng hồ ra chơi dứt kéo tôi trở lại hiện tại. Tôi hối hả nhét quyển sổ ấy vào nơi cũ rồi ngồi ngay ngắn lại hơn vào chỗ của mình. Cả tiếng hôm ấy tôi chẳng thể nào triệu tập được vì chưng nỗi xấu hổ sẽ bao quanh. Một cảm hứng tội lỗi trùm lên tâm trí của tôi. Trước giờ, tôi rất ghét ai động vào hầu như gì riêng biệt tư, vậy mà bao gồm tôi lại mở quyển nhật kí của trải ra đọc! Tôi chẳng hiểu nổi lý do tôi lại làm bởi vậy nữa. Lan quay xuống làm cắt mạch suy xét của tôi:

- Này, cậu làm sao thế, cả ngày nay cứ lơ đễnh rứa là sao?

- À…. Không… không tồn tại gì đâu.

Mấy trong ngày hôm qua đi, Lan vẫn tươi cười, vẫn trộn trò như gần như ngày. Có lẽ bạn ấy băn khoăn chuyện tôi vẫn lỡ coi nhật kí của người tiêu dùng ấy, nhưng trong trái tim tôi lúc nào cũng cảm thấy tội lỗi mỗi lúc nhìn thấy Lan. Cho đến một ngày kia, đem hết can đảm, tôi hẹn Lan ra một góc. Tôi đưa ra quyết định sẽ xin lỗi Lan do những gì tôi đã làm…

- Cậu hẹn mình ra đây gồm chuyện gì thế? – Lan hỏi tôi.

- Mình… mình tất cả chuyện…muốn nói… - Tôi ấp úng.

- gồm chuyện gì cứ tâm sự xem nào, trông cậu hiện thời đỏ không còn mặt lên rồi tê kìa- Lan bật cười.

- Mình… thật ra là… Tuần trước…Mĩnh lỡ coi trộm nhật kí cậu để trong phòng bàn. Quyển sổ đẹp mắt quá, bản thân không vắt ý. Mình xin lỗi…

Lan bỗng dưng lặng yên. Tôi nhắm mắt và chờ đợi ở chúng ta ấy một trận cuồng phong. Lan sững sờ một hồi rồi nói:

- Vậy là cậu biết không còn rồi ấy hả?

Tôi yên lặng.

Xem thêm: Sơ Lược Về Hồn Hoàn Và Cấp Bậc Trong Đấu La Đại Lục, Đường Tam Đấu La Đại Lục

- thiệt ra chẳng ai biết được hoàn cảnh nhà tớ cả. Tuy nhiên không sao, cậu đã dung cảm nhận ra lỗi của chính bản thân mình là được rồi. Trước tiếng tớ chỉ mong có fan nào thấu hiểu cho tớ thôi. Nói ra trong loại rủi cũng đều có cái may đấy chứ.

- Vậy là cậu tha lỗi cho mình?

- tất yếu rồi.

Lòng tôi bỗng dưng reo vui. Lan đã tha lỗi cho tôi, với tôi đã hiểu rõ sâu xa đựo yếu tố hoàn cảnh khó khan của doanh nghiệp ấy. Tôi thiết nghĩ về mình bắt buộc làm gì đó để hoàn toàn có thể giúp đỡ được Lan. Trường đoản cú đó, mỗi khi buồn, tôi hay tìm phương pháp để giúp đỡ Lan. Công ty chúng tôi thân nhau trường đoản cú hồi đó…

Vậy đấy, đó là một kỉ niệm đáng nhớ trong suốt đời cấp cho 2 của tôi. Và tôi bỗng nhận ra, điều quan trọng đặc biệt không phải bạn đã mắc phạm tội gì, nhưng mà là phương pháp bạn đương đầu với nó và thay thế nó như thế nào. đông đảo vấp ngã mà bạn gặp gỡ phải hiện giờ hóa ra lại trở thành những kinh nghiệm quý báu giúp cho bạn ngày một cứng cáp hơn bên trên mỗi con đường bạn đi.

Bài chủng loại 3:Kể về một lượt em trót coi nhật kí của doanh nghiệp - bạn Hoa

Dàn ý

1. Mở bài:

Tôi và Hoa là cặp đôi bạn trẻ rất thân từ nhỏ dại đến mập và luôn luôn gắn bó.Tuy nhiên, một lần tôi đã sai lầm khi trót coi nhật kí của Hoa

2. Thân bài:

Kể lại hoàn cảnh diễn ra câu chuyện: chủ nhật trời đẹp, tôi sang nhà bạn chơi và làm bài xích tập...Trong lúc đợi, Hoa xuống nhà đem nước với hoa quả, tôi đã vô tình vậy quyển nhật kí của người tiêu dùng đọc.Lưỡng lự một chút, tôi cầm cố cuốn nhật kí lên và mở ra đọc, vừa đọc, tôi vừa ko tránh khỏi bật cười thành tiếng..Hoa phát hiện tôi xem nhật kí của bạn ấy: tôi lo lắng một chút, rồi cũng phì cười bởi vì nội dung ghi trong cuốn sổ.Hoa đỏ mặt, tức giận và giật lấy quyển sổ nhật kí, cùng nói không thích chơi cùng với tôi.Tôi tức giận, bực tức ra về và cho doanh nghiệp làm do vậy không sai.Tình cảm của đôi bạn trẻ có sự rạn nứt: chúng ta giận, mình không còn xin lỗiCuối cùng, chị em biết chuyện cùng giảng giải cho mình nghe để hiểu đúng bản chất xem trộm nhật kí của khách hàng là ko tốt.Một đòi hỏi lỗi thổ lộ và hai bạn trẻ không còn giận nhau, tình các bạn thắm thiết rộng trước.

3. Kết bài:

Đó là một trong bài học quý giá cho tôi về việc tôn trọng quyền riêng bốn của tín đồ khácQua câu chuyện, tình bạn shop chúng tôi thêm thắm thiết.

Bài làm

Tôi với Hoa là cặp đôi bạn trẻ rất thân từ bé dại đến lớn, trường đoản cú đó cho giờ, tình cảm của shop chúng tôi vẫn rất gắn bó tuy thế trước đây, đã tất cả một lần tình chúng ta của công ty chúng tôi suýt nữa đã không giữ được vị sự sai lạc đáng trách của tôi. Đó là vì có một lần tôi đang trót coi nhật kí của Hoa.

Chuyện xẩy ra đã hơn 1 năm nhưng đến giờ tôi vẫn coi đó là một trong bài học cùng không bao giờ muốn tái phạm. Hôm ấy, một buổi sáng chủ nhật đẹp mắt trời, tôi sang nhà Hoa chơi và cùng làm bài xích tập về nhà. Thấy tôi đến, Hoa mời tôi lên chống mình đùa và xuống nhà lấy nước và hoa quả, trong lúc đợi Hoa, tôi nhìn thấy trên bàn bao gồm một quyển sổ blue color da trời trông hết sức đẹp, phồng lên vì chưng có một chiếc bút nằm bên trong, tôi đoán là Hoa sẽ viết dở thì tôi đến. Vốn tính tò mò, tôi nạm cuốn sổ lên cùng thử mở ra xem, thuở đầu tôi chỉ nghĩ chắc rằng là sổ tay ghi cách làm toán hoặc là đoạn văn hay, ai ngờ đọc phần lớn dòng đầu, tôi nhận biết đó là sổ nhật kí. Tôi toan để xuống bởi biết nhật kí là vật dụng vật mang tính chất chất cá nhân, tránh việc xem khi không được người chủ cho phép. Nhưng rồi tôi nghĩ, Hoa và tôi chơi với nhau trường đoản cú bé, trước nay chưa từng giấu nhau điều gì, vào cuốn nhật kí này dĩ nhiên cũng chả tất cả điều gì quá kín đến mức tôi tất yêu xem. Hoa không tồn tại ở đây, coi một chút cũng đều có sao đâu, với lại nếu như ở đây, cứng cáp Hoa cũng biến thành không lắc đầu nếu tôi muốn xem nhật kí của bạn. Vậy là ngần ngừ một chút, tôi thế cuốn nhật kí lên và xuất hiện đọc, vừa đọc, tôi vừa không tránh khỏi bật cười thành tiếng. Ôi, cô cô bé của tôi nhiều sầu đa cảm vượt chừng, duy nhất cơn gió cũng để cho Hoa nên dài dòng để ý đến mộng mơ cố gắng này ư? Khi gọi tôi thấy ngày nào con bạn cũng ghi nhật kí, bao gồm ghi cả ngày tháng rõ ràng, ngày nào thì cũng chỉ là những cảm hứng trước đầy đủ điều vụn vặt, đứa bạn thấy ông hàng xóm đánh con chó nhỏ tuổi cũng thương mà không sao làm gì được, thấy trời mưa cũng bi thương vì color trời ko tươi,… Càng hiểu tôi lại càng ko nhịn được cười bởi sự “lãng mạng” của con bạn mình, cố kỉnh mà xưa nay nay tôi biết được những gì về điều này đâu. Chợt, tôi nghe ngoại trừ cửa bao gồm tiếng Hoa làm cho tôi giặt mình:

- Lan, cậu làm những gì vậy, sao cậu lại phát âm nhật kí của tớ.

Tôi lúc túng bấn hồi lâu tuy thế rồi cũng cười khì:

- gồm gì đâu, tớ thấy nó bên trên bàn, tớ gọi thử coi, mà bây chừ tớ mới biết cậu lại “nhạy cảm” bởi vậy đấy!

Tôi nói bởi giọng điệu châm chọc mà không suy xét mặt Hoa sẽ đỏ bừng vì chưng giận dữ. Hoa chạy nhanh lại, đơ phắt cuốn sổ trong tay tôi:

- Lan kì thừa vậy, Lan đã đọc trộm nhật kí của tớ rồi ngoài ra cười tớ, tớ thuyệt vọng về Lan quá, Lan về đi, tớ không thích chơi với Lan nữa.

Cánh cửa ngõ đóng sầm lại trước phương diện tôi thuộc tiếng than khóc của Lan sau đó. Tôi từ ngỡ ngàng gửi sang tức giận. Tôi tức tối ra về, tôi cấm đoán rằng bản thân sai, mặc dù sao trong cuốn sổ ấy cũng đều có điều gì đặc trưng đâu kế bên mấy cái cảm hứng vớ vẩn nghe nhưng mà sến súa của Hoa, cớ sao không cho tôi xem, cớ sao lại giận dữ khi tôi cười, ai gọi được phần nhiều dòng bởi vậy thì cũng trở nên cười cho mà xem. Vậy là đa số ngày sau đó, phải tới cả tuần, tôi với Hoa không nói với nhau lời nào, Hoa vẫn giận, còn tôi thì không thấy mình sai. Tôi lấy chuyện nói cho bà mẹ nghe, mẹ êm ả dịu dàng bảo:

- con xem nhật kí của bạn, vậy là sai rồi, cho mặc dù là bạn thân, cũng cần phải có sự riêng biệt tư, ví như đổi trái lại con là Hoa và Lan xem nhật kí của con như vậy, con gồm giận không? hơn nữa, nhỏ nói là bằng hữu không nên giấu nhau điều gì nhưng nếu là một người chúng ta thực sự, con sẽ không cười vào hầu như dòng cảm hứng ấy của Hoa, sẽ là những xúc cảm chân thực cùng riêng tư, nhỏ đã xúc phạm vào nó, và con là người dân có lỗi.

Tôi nghe bà bầu nói mà tự trách bản thân quá chừng, đúng vậy, sao tôi lại cười cợt Hoa cớ chứ, đúng ra tôi đề xuất hiểu tuyệt nhất bạn của chính mình chứ, có lẽ rằng Hoa sẽ không giận ví như tôi không tỏ ra thiếu hụt tôn trọng với những xúc cảm của chúng ta như vậy. Tôi tệ quá, tôi ra quyết định ngay hôm sau sẽ xin lỗi Hoa. Hoa đang không giận lâu như tôi tưởng, bạn trả lời tôi bằng một nụ cười dịu dàng rạng rỡ, thì ra chỉ việc một yêu cầu lỗi của tôi ngay khi đó là đang đủ để Hoa tha thứ đến tôi, tuy thế tôi đang để chúng ta chờ lâu bền hơn bình thường. Tính từ lúc đó, tình bạn công ty chúng tôi không những quay trở lại như cũ mà còn thân mật hơn xưa, công ty chúng tôi kể lẫn nhau nghe đông đảo thứ mà lại cũng kính trọng quyền riêng bốn của nhau.

Xem thêm: Bến Nghé Của Tiền Tan Bọt Nước, Chạy Giặc Của Nguyễn Đình Chiểu

Lần trót coi nhật kí ấy đã để lại đến tôi một bài học kinh nghiệm quý giá về sự việc tôn trọng quyền riêng tứ của người khác và phép thuật kì diệu của đòi hỏi lỗi nhất là tình bạn của chúng tôi như trải qua lần kia càng thắm thiết, thâm thúy hơn.