NGỌC MỄ LÀ GÌ

  -  

Cây ngô đang trở thành ngũ cốc không còn xa lạ của fan dân đất Việt, nhưng để đưa được như là ngô về việt nam là cả một mẩu truyện ly kỳ. Trong dân gian có thần thoại rằng trạng Bùng Phùng tự khắc Khoan là người trước tiên đưa như là ngô từ china về nước ta khi ông đi sứ đơn vị Minh vào năm 1597.

Bạn đang xem: Ngọc mễ là gì

Phùng xung khắc Khoan sinh năm 1528 sống làng Bùng, làng mạc Phùng Xá, thị trấn Thạnh Thất, tỉnh Hà Tây. Ông đó là người em cùng mẹ khác thân phụ với fan anh là Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm. Phùng xung khắc Khoan là tín đồ học rộng tài cao, am hiểu khoa thuật số, lại sống giữa thời phiến loạn lạc phải rất âu yếm cứu dân giúp nước, dân gian vẫn call ông là Trạng Bùng do ông sinh ngơi nghỉ làng Bùng.

*
(Tranh minh họa: họa sĩ Sỹ Hòa, Báo Bình Phước Online)

Ly kỳ chuyện chuyển hạt kiểu như về Việt Nam

Năm 1597, khi đã được gần 70 tuổi, Phùng khắc Khoan vẫn được tin tưởng cử đi sứ nhà Minh để xin cầu phong đến vua Lê thay Tông. Trên phố đi sứ, ông luôn tò mò cách làm nạp năng lượng của bạn dân sinh hoạt mỗi địa phương đi qua, nhằm mục đích giúp mang lại dân mình khi trở về nước.Dạo ấy, vào vào cuối tháng Ba, trên các sườn đồi, sườn núi bạt ngàn, nơi nào ông cũng thấy trồng một thứ cây xanh ngắt một màu. Trạng Bùng trù trừ đó là cây gì, lấy có tác dụng lạ lắm, bèn lấn la dò hỏi. Trường thọ ông bắt đầu biết đó là “ngọc mễ” (tức gạo ngọc), sản phẩm ngũ cốc hạt to cấp mấy lần phân tử gạo, ăn uống thay gạo rất bùi. Ông suy nghĩ bụng, fan dân ở chỗ này có tới hàng vạn, hàng triệu người sống bằng thứ “gạo ngọc” quý giá này, vậy bắt buộc tìm cách đem lại nước trồng.Đến khiếp thành, bên Minh có ý khinh hay không tiếp, phái đoán của ông cần nằm trực ở xung quanh dịch xá. Phùng tương khắc Khoan liền làm 36 bài thơ chúc thọ rồi dựa vào quan tể tướng tiến dẫn. Đọc thơ, vua Minh Thần Tông không còn lời ca ngợi, biết đấy là nhân tài hiếm có nên mới mời ông vào gặp mặt.Nhờ khả năng đối đáp cùng học vấn uyên bác của Phùng khắc Khoan mà lại vua công ty Minh mới nhân nhượng các điều. Lúc sắp tới về, nhà Vua thết đãi ông một bữa yến sào, Phùng tương khắc Khoan nói: “Thưa Đức Vua, xưa nay nay tôi ăn uống ‘ngọc mễ’ đã quen dạ, xin phép được ăn thay yến”.

Xem thêm: Sinh Năm 2004 Thuộc Mệnh Gì, Màu Sắc Và Những Điều Phù Hợp Với Tuổi

Vua Minh sai tín đồ đưa hầu ông mọt chén bát “ngọc mễ” bung. Phần lớn người nạp năng lượng tiệc yến vui vẻ, riêng ông vẫn ăn uống “ngọc mễ” bung ngon lành. Ông còn xin vua Minh cho đem theo “ngọc mễ” để nạp năng lượng dọc đường. Vua Minh bằng lòng.Trên đường về, từng ngày Phùng khắc Khoan nạp năng lượng một bữa, nhịn một bữa, dành dụm để đem về làm giống. Tuy vậy về đến cửa quan Nam Quan, hốt nhiên phía trước tất cả một tốp bộ đội nai nịt gọn gàng gàng, phóng con ngữa tới.Sứ giả bên Minh lễ phép nói: “Thưa tiên sinh! Lệnh nhà vua không cho đem phân tử ‘ngọc mễ’ nào thoát khỏi biên giới. Đây là pháp lệnh, xin tiên sinh phát âm cho.”Phùng tương khắc Khoan lúc này bàng hoàng cả người, lưỡng lự phải làm sao. Ông vốn muốn đưa giống “ngọc mễ” này về giúp bạn dân. Mang như thời gian còn ở tởm thành nhưng mà Phùng tương khắc Khoan hiểu rằng lệnh cấm này, thì ông còn có thể dùng tài năng của chính bản thân mình mà thuyết phục bên vua cho đem hạt giống như về nước. Tuy nhiên đã ngay sát đến biên cương rồi, không lẽ bây chừ lại cần quay ngược quay trở về kinh thành hỏi xin vua Minh.Không còn bí quyết nào khác, ông đành bốc lấy một nắm bỏ vàọ túi áo, còn từng nào dỡ cả xuống đường, trước mặt sứ giả, rồi tấn công xe đi. Đến quãng con đường vắng, ông chỉ định cho toàn bộ mọi người dừng lại và nói: “Bên này còn có giống gạo quý, dễ trồng, thu hoạch cao, thế nào thì cũng phải đem đến một ít làm cho giống. Mỗi cá nhân phải đem lại kì được nhì hạt. Những ông lại đây thừa nhận lấy!”Để bảo vệ đưa được hạt kiểu như về nước, ông còn nhấn mạnh: “Đây là quốc pháp, ko ai được gia công mất. Ai không làm tròn bổn phận, cần chịu tội nặng”. Mọi fan loay hoay tìm cách giấu “ngọc mễ”.Đến cửa ải Nam Quan, binh lính nhà Minh đi khám xét vô cùng kỹ, nắn từ đầu đến chân, mở cả tư trang ra. Khi không tìm kiếm thấy gì, viên quan coi ải new tỏ vẻ nhã nhặn: “Thưa tiên sinh! Xin sản phẩm công nghệ lỗi cho chúng tôi việc có tác dụng hồ trang bị này. Vả lại đó là lệnh vua”.Đến lúc qua ải nam Quan, khi cửa quan thủng thẳng khép lại, mọi fan mới thấy mình vơi nhõm như vừa buông bỏ được gánh nặng. Chúng ta hồ hởi mang lại nộp lại “ngọc mễ” mang đến ông. Riêng bạn lính đi chi phí trạm vẻ khía cạnh lo lắng, bần thần. Mọi fan đã nộp hoàn thành mà anh ta vẫn đứng ì ra đó.Ông bèn bảo: “Nộp đi!”Anh bộ đội lúng túng: “Thưa… thưa…”Ông vội hỏi: “Thưa gì? Sao, làm mất đi rồi hả?”Anh lính thấp thỏm thanh minh: “Thưa… bé đi trước, cho cửa nam Quan bị khám kĩ quá. Hắn bóp má, nhòm lỗ mũi, vạch lỗ tai, nhỏ sợ quá nuốt mất!”Mọi bạn cười ồ cả lên.Thế là hạt “ngọc mễ” được đưa vào vn từ hồi ấy. Vì giống này rước từ khu đất Ngô, bắt buộc Phùng xung khắc Khoan gọi là “cây ngô”. Cũng chủ yếu trạng Bùng là bạn nhân giống cây ngô này cho những người dân cả nước.Mãi sau này này, năm 1723, một vị quan khác là ông trần gian Vinh, fan huyện mũi nhọn tiên phong (Sơn Tây) lúc đi sứ nhà Thanh cũng rước được một ít hạt “ngọc mễ” mang lại trồng.

Xem thêm: Ez Vũ Khi Tối Thượng - Ezreal Vũ Khí Tối Thượng

Dạy dân trồng trọt, thủy lợi, truyền lại nghề thủ công

Ngoài công đưa “ngọc mễ” về nước ra, Phùng khắc Khoan cũng tương đối chăm lo, dạy tín đồ dân biện pháp trồng và chăm sóc các loại cây khác. Dân gian cho rằng một trong những bài thơ về nntt là của trạng Bùng, sau được tín đồ ta dịch lại thành thơ lục bát, ví như:Trồng dưa chớ nhằm mùa quaNgăn phên đôi mắt cáo kẻo gà đạp kêQuanh sân vườn thả đậu sừng dêMướp trâu dưa chuột tư bề leo dongÔng cũng số đông câu thơ phía dẫn bạn dân cách nhận biết những nhiều loại cây nặng nề tìm:Đỏ tươi chon chót bông dumLành đem phòng ngắt color um lá chàmPhùng xung khắc Khoan còn nhọc sức sưu tầm được nhiều giống rau, trái cây với lòng mơ ước:Ngày những vật lạ của tươiChe chở ngàn đời, dân ấm dân noTrong việc đi sứ, ngoài vấn đề lấy được hạt tương đương ngô về, ông còn học tập được nghề dệt the, lượt. Lúc đó, cho dù tuổi cao ông vẫn lưu lại tâm học hỏi về kỹ thuật. Đã các lần ông đến xưởng dệt, tìm bí quyết lưu lại nhằm quan sát rồi bí mật đáo biên chép công thức, phương pháp dệt. Về nước, ông truyền nghề này cho những người dân thôn Bùng, dệt ra vật dụng lượt bằng tơ đẹp danh tiếng được hotline là “lượt Bùng”.
*